Thời điểm đó Ferguson đã rất chán nản, quyết từ bỏ bóng đá và di cư sang Canada sinh sống. Sau khi đã hoàn tất thủ tục sang “đất nước lá phong”, Ferguson bất ngờ lập hat-trick vào lưới Rangers. Nhờ khoảnh khắc bùng nổ này, Ferguson quyết định ở lại với bóng đá, không sang Canada, và chúng ta mới có một Sir Alex vĩ đại sau này.
Khi đã trở thành huyền thoại sống của MU và sân Old Trafford, không ít lần Sir Fergie nhắc tới trận đấu quan trọng nhất trong cuộc đời và cú hat-trick để đời, thay đổi vận mệnh của chính ông cũng như nhiều tập thể, cá nhân khác. Vào những năm 1960, ông từng chơi bán thời gian cho St Johnstone trong khi làm việc tại Govan.
Ông phải vật lộn để tìm chỗ đứng tại St Johnstone với tư cách là một trung phong cắm của CLB. Đó là khoảng thời gian Ferguson đã từng rất chán nản với bóng đá chuyên nghiệp đến mức gần như muốn giải nghệ và di cư sang Canada.
“Tôi làm việc bán thời gian ở St Johnstone và phải đi từ Glasgow lên Perth ba lần một tuần Đó là một cơn ác mộng đối với tôi. Tôi phải về nhà lúc 1 rưỡi sáng rồi thức dậy lúc 6 giờ.
Tôi bắt đầu chán nản về bóng đá vì tôi không phải lúc nào cũng được đá chính. Sự nghiệp của tôi đang đi xuống và tôi bắt đầu sa sút. Tôi thường ra ngoài vào thị trấn và đi chơi vào tối thứ Sáu, ngày trước trận đấu. Bố tôi cứ hỏi 'con đi đâu thế' và tôi nói là đi khiêu vũ, nhảy nhót cho đỡ tẻ nhạt”, vị huấn luyện viên vĩ đại nhất mọi thời đại của nước Anh kể lại.
Sau đó, cha Ferguson nhắc nhở con trai rằng hôm sau có trận đấu và không được đi bar, chơi bời vào trước ngày thi đấu. Bản thân ông thì phớt lờ lời nhắc nhở của cha. “Tôi không để tâm đến những gì cha tôi nói, còn cự lại với ông rằng, đó chỉ là với đội dự bị và không quan trọng lắm nên tôi có thể ra ngoài, đi bar, đi khiêu vũ. Cha tôi lại nói 'nó có ý nghĩa rất lớn'.
Đó là lúc chúng tôi bất hòa và đến mức cha tôi phát cáu, ông nói 'cứ tự đi rồi chúng ta sẽ xem chuyện gì xảy ra'. Cha con chúng tôi không nói chuyện với nhau trong hai năm từ 1961 đến 1963. Một đêm nọ, tôi lại đi hoang và say xỉn. Tôi gây gổ và phải vào tù. Tôi phải ra hầu tòa. Bị phạt 3 bảng và tôi trở thành một kẻ vô lại.
Khoảng thời gian đó luôn ám ảnh tôi và tôi luôn hối tiếc. Với hoàn cảnh khi ấy và những gì đã xảy ra, tôi gần như không còn là chính mình. Tôi đã đầu hàng, tôi tự nhủ cuộc đời mình thế là xong, đã kết thúc. Bóng đá sẽ chẳng đi đến đâu cả”, Ferguson kể lại.
Ngay sau đó, Ferguson đã hoạt tất giấy tờ để di cư sang Bắc Mỹ, bắt đầu cuộc sống mới ở Canada, nơi ông quyết tâm tách mình ra khỏi thế giới túc cầu một cách triệt để nhất.
Song, nhân tính không bằng trời tính. Trong một bước ngoặt đáng kinh ngạc của số phận, sự nghiệp bóng đá của Ferguson đã có cơ hội cất cánh khi ông được tung vào sân trong trận đấu với đội bóng mà ông hâm mộ suốt thời thơ ấu là Rangers.
“Tôi đã làm thủ tục di cư sang Canada. Tôi đã điền hết thông tin các mẫu đơn và mọi thứ khác, mọi thứ chỉ chờ xách hành lý lên đương. Nhưng bước ngoặt cuộc đời tôi ập đến. Đó là số phận. Trận đấu quan trọng nhất cuộc đời tôi.
Tôi nhờ bạn gái của anh trai gọi điện cho HLV và báo tôi bị cúm. Chúng tôi đùa rằng chi ấy là mẹ tôi. Khoảng 7 giờ tối, tôi về đến nhà thì thấy mẹ tôi hoàn toàn hoảng loạn. Bà mắng tôi sa sả”, Ferguson tiếp tục kể lại.
Thực tế, HLV đã gửi cho mẹ Ferguson một bức điện tín nói rằng ông ấy biết người gọi điện cho mình không phải là bà. “Mẹ tôi bắt tôi phải đi xin lỗi ngay lập tức. Tôi cầm khăn tay trên điện thoại, giả vờ như mình bị cảm nặng. HLV nói 'Tốt hơn hết là cậu nên đến khách sạn Buchanan Street vào ngày mai vì cậu sẽ ra sân trong trận đấu với Rangers'.
Rồi tôi đến tham dự trận đấu và lập được một hattrick. Thật không thể tin được, phải không? Tôi là người đầu tiên ghi được một hattrick tại Ibrox. Chưa từng có ai làm được điều đó trước đây. Tôi muốn về nhà gặp bố. Tôi biết bố sẽ tự hào đến thế nào. Mẹ tôi rất phấn khích và bảo ‘con hãy đến nói chuyện với bố’.
Tôi hỏi 'Bố nghĩ sao về điều con vừa làm được?' Cha tôi trả lời 'Được rồi, bố ổn mà. Bố cũng biết con ổn'. Rồi mọi khúc mắc giữa hai cha con chúng tôi được xóa bỏ, chúng tôi thân thiết như xưa, thậm chí lại trở thành bạn bè”, Sir Alex cho biết thêm.
Sir Alex ký hợp đồng với Dunfermline vào mùa hè năm sau và sau đó chuyển sang Rangers với mức phí kỷ lục của Scotland là 65.000 bảng vào mùa Hè 1967. Với Ferguson, chính khoảnh khắc ghi được cú hat-trick đó đã thay đổi hoàn toàn số phận và cuộc đời ông.
“Điều đó đã thay đổi cuộc đời tôi. Đó là bước ngoặt lớn nhất trong đời tôi. Giờ tôi thường nói với mọi người như vậy. Nếu có một cơ hội lớn, có thể bạn chỉ có một lần trong đời. Cơ hội của tôi đến và tôi đã nắm bắt nó. Đó là của tôi và là điều quan trọng nhất đối với tôi. Từ khoảnh khắc đó, tôi đã thề rằng mình sẽ không ngoảnh lại. Tôi đã quyết tâm. Chỉ có bóng đá là dành cho tôi”, Ferguson nhấn mạnh.
Ferguson chia sẻ quan điểm về cầu thủ ngày nay
Xuất thân từ một cầu thủ, dù không thuộc hàng xuất sắc, nhưng Ferguson cũng để lại dấu ấn và bản thân ông cũng hiểu được cầu thủ hiện đại. "Các cầu thủ trẻ bây giờ mong manh hơn, họ bị bao bọc nhiều hơn. Họ bị một thế lực truyền thông thổi phồng nên nhiều người nghĩ rằng mình giỏi hơn thực tế, và họ được người đại diện bảo vệ, tung hô lên mây xanh. Các cầu thủ trẻ cần tỉnh táo hơn", Sir Alex chia sẻ trên The Guardian.